HỘI ĐỒNG HƯƠNG TÂN DIÊM
Sinh ra, muối mặn gởi
tình thương,
Vào Nam lập nghiệp chốn
thương trường,
Luôn dành thời gian xây đoàn kết,
Xây Hội, góp tình với
quê hương.
Hồ Hữu Công
Nghĩa Bình Quê Hương Tôi
Anh đưa em đi về thăm Sa Huỳnh
Muối Sa Huỳnh mặn mà tha thiết
Như những tấm lòng mẵn mà (hiền hậu) thuỷ chung
Bao năm qua mang trọn nghĩa tình
Về Tam Quan qua rừng dừa xanh
Mới hiểu quê ta sao không còn nắng
Một trời mênh mông bát ngát là dừa
Dừa Tam Quan, bóng ngã lối khuya
Đất An Nhơn quê hương của lúa
Lúa trải dài trên những cánh đồng
Ôi mênh mông bao la đồng mía
Mía ngọt ngào như khúc dân ca
Đêm hoa đăng giăng thuyền ra khơi
Biển Quy Nhơn đầy ánh sao trời
Người lên núi kẻ về xuôi
Cờ Quang Trung phấp phới...
Nghĩa Bình ơi quê hương của tôi
Đang đi lên làm chủ cuộc đời
Vì Ngày mai tổ quốc xanh tươi
Ta đi lên trên những tầm cao
Mọi ước mơ dành hết cho đời
Cuộc sống mới ở mọi nơi
Đảng cho ta đôi cánh tuyệt vời
Niềm tự hào trong lòng tôi
Nghĩa Bình ơi quê hương của tôi...
Tình khúc Sa Huỳnh
Anh đưa em đi giữa Sa Huỳnh lộng gió
Mênh mang cát vàng con sóng nhỏ lang thang
Trách lòng ai tham vàng đổi bạc
Để bây giờ cát không còn trắng
Sa Huỳnh đẹp đâu chỉ mùa biển lặng
Mà cả trong mưa trong gió bão đầy trời
Về bến Sa Huỳnh như về bến đò vui
Đã yêu Sa Huỳnh yêu mãi mãi không thôi
Nắng Sa Huỳnh cho đồng tốt muối
Mưa Sa Huỳnh trời đất dịu êm
Gió nồm lên được mùa cá tôm
Sa huỳnh ơi như câu ca ngọt ngào
Đất Sa Huỳnh yêu người thắm thiết
Cây Sa Huỳnh lòng biết thảo thơm
Sóng biển lên vọng lời nhớ thương
Sa huỳnh ơi thoảng câu hò dô khoang
Nhớ mãi Sa Huỳnh
Tác giả: Võ Duy Khánh
Ca sĩ: Cảnh Tình
Ca sĩ: Cảnh Tình
Tìm về thăm Sa Huỳnh một chiều thanh vắng
Yêu sao hạt muối trắng, trắng trong như tình em
Tình em hay tình quê, sao mặn mà đến thế
Chiều dần trôi nhè nhẹ làm trắng cả hoàng hôn
Tình quê đồng muối trắng, trắng như bông giữa đồng
Cách xa lòng vẫn nhớ từng câu ca ngọt mềm
Sa Huỳnh trắng lung linh từ màu xanh của biển
Như tình ta lưu luyến từ ánh mắt trao nhau
Đã một thời yêu thương, cả một đời để nhớ
Nhớ nhớ muối Sa Huỳnh, nhớ nhớ tình anh và em
Tìm về trong kỷ niệm, lần theo trang sách
Đâu đây còn in dấu vết son không nhạt phai
Ngàn năm vẫn còn đây giữa lòng triền cát trắng
Cội nguồn xưa để lại làm ấm mãi tình quê
Như con thuyền nhớ bến tháng năm xa cách trùng
Cũng mơ về bến cũ dù ngăn chia dặm trường
Sa Huỳnh trắng lung linh trong màu xanh của biển
Cho lòng ta lưu luyến từ tiếng nói quê hương
Đến nụ cười thân thương để lòng mình thầm nhớ
Nhớ nhớ muối Sa Huỳnh, nhớ nhớ tình anh và em
----------------------/------------------------
Sáng mãi đất anh Hùng
Tác Giả: Văn Chừng
Ca sĩ: tốp ca Sao Mai
Ca sĩ: tốp ca Sao Mai
Quê em đó một vùng Phổ Thạnh
Có thương nhau xin hẹn cùng về
Đất tuy nghèo mà nghĩa nặng tình sâu
Đón nhau về trao nhau câu hát
Có thương nhau xin hẹn cùng về
Đất tuy nghèo mà nghĩa nặng tình sâu
Đón nhau về trao nhau câu hát
Quê em có biển khơi và đồng lúa
Được mùa đồng đời vui nơi nơi
Êm con sóng cho no mùa biển
Ai đã đến thêm yêu mến Sa Huỳnh
Nắng đổ lửa bội thu hạt muối
Mưa trái mùa, mượt lá rau khoai
Cơn gió Nồm gọi luồng cá lên
Lưới bủa vây tàu ghe thuyền ra khơi
Sa Huỳnh đẹp mà em yêu quý
Có sóng biển xanh hôn bãi cát vàng
Có Hóc Mó, Châu Me, Bàu Nú
Đến thăm rồi ai cũng khó quên
Gương hào hùng liệt oanh còn luôn nhắc
Gian khó cùng nhau gan vững chí bền
Biết chiến thắng, hy sinh dồn sức
Đất anh hùng nay vẫn sáng lên.
Ca sĩ: Châu Bình và tốp nữ
--------------------//------------------------
Quảng Ngãi Đất Mẹ Ngoan Cường
Nhạc và lời: Trương Quang LụcCa sĩ: Châu Bình và tốp nữ
Anh từng nói với em về Quảng Ngãi. đất anh hùng sinh du kích Ba Tơ trong
kháng chiến từ núi rừng sông bãi, Không cho quân giặc chiếm bao giờ.
Như ngàn tiếng hát ru từ thủa nhỏ. Sóng Sông Trà âm vang mãi tim ta. Luôn thôi thúc trả mối thù Sơn Mỹ. Ta ghi sâu nợ máu không nhòa
Quảng Ngãi ơi! còn nhớ chăng những ngày thu rực rỡ, đỏ bóng cờ từ An Tân đến Sa Huỳnh lộng gió.
Quảng Ngãi ta đó! Đất mẹ bao thân thương tiếng hát bờ xe ven sông Trà Khúc, tiếng hát quật khởi đêm ngày không dứt. Mùa cá chuồn dậy bến, Diên Niên nổi sóng, những con thuyền trông ngóng đón chờ anh
Rầm rập như sóng (là hò hỡi lơ) đoàn quân giải phóng (là hò hỡi lơ, hỡi lơ hò lơ) các anh về đây quê hương chào đón .Ngọn cờ chiến thắng (là hỡi hò lơ) vờn bay trong nắng (là hỡi hò lơ, hò lơ hò lơ ơ hỡi lơ) vang câu ca ta chào quê hương (ơ) trăm mến ngàn thương Núi Ấn Sông Trà mai này sẽ nở hoa, sông núi anh hùng sáng ngời trong lòng ta ....ta
Quảng Ngãi ơi lòng sắc son dẫu nhà tan cửa nát , lòng vững bền một niềm tin đến cách mạng ngời sáng. Quảng Ngãi ta đó sống ngày đêm kiên gan, vang khắp Bình Sơn lan vô Mộ Đức. Tiếng trống đồng khởi vang dền bốn phía Mùa nắng vàng đẹp lắm, khơi trong mật mía. Đón anh về hợp sức giữ làng quê.
Rầm rập như sóng (là hò hỡi lơ) đoàn quân giải phóng (là hò hỡi lơ, hỡi lơ hò lơ) các anh về đây quê hương chào đón. Ngọn cờ chiến thắng (là hỡi hò lơ ) vờn bay trong nắng (là hỡi hò lơ, hò lơ hò lơ ơ hỡi lơ) vang câu ca ta chào quê hương (ơ) trăm mến ngàn thương Núi Ấn Sông Trà mai này sẽ nở hoa Quảng Ngãi anh hùng sáng ngời trong lòng ta ....ta
--------------------//------------------------Như ngàn tiếng hát ru từ thủa nhỏ. Sóng Sông Trà âm vang mãi tim ta. Luôn thôi thúc trả mối thù Sơn Mỹ. Ta ghi sâu nợ máu không nhòa
Quảng Ngãi ơi! còn nhớ chăng những ngày thu rực rỡ, đỏ bóng cờ từ An Tân đến Sa Huỳnh lộng gió.
Quảng Ngãi ta đó! Đất mẹ bao thân thương tiếng hát bờ xe ven sông Trà Khúc, tiếng hát quật khởi đêm ngày không dứt. Mùa cá chuồn dậy bến, Diên Niên nổi sóng, những con thuyền trông ngóng đón chờ anh
Rầm rập như sóng (là hò hỡi lơ) đoàn quân giải phóng (là hò hỡi lơ, hỡi lơ hò lơ) các anh về đây quê hương chào đón .Ngọn cờ chiến thắng (là hỡi hò lơ) vờn bay trong nắng (là hỡi hò lơ, hò lơ hò lơ ơ hỡi lơ) vang câu ca ta chào quê hương (ơ) trăm mến ngàn thương Núi Ấn Sông Trà mai này sẽ nở hoa, sông núi anh hùng sáng ngời trong lòng ta ....ta
Quảng Ngãi ơi lòng sắc son dẫu nhà tan cửa nát , lòng vững bền một niềm tin đến cách mạng ngời sáng. Quảng Ngãi ta đó sống ngày đêm kiên gan, vang khắp Bình Sơn lan vô Mộ Đức. Tiếng trống đồng khởi vang dền bốn phía Mùa nắng vàng đẹp lắm, khơi trong mật mía. Đón anh về hợp sức giữ làng quê.
Rầm rập như sóng (là hò hỡi lơ) đoàn quân giải phóng (là hò hỡi lơ, hỡi lơ hò lơ) các anh về đây quê hương chào đón. Ngọn cờ chiến thắng (là hỡi hò lơ ) vờn bay trong nắng (là hỡi hò lơ, hò lơ hò lơ ơ hỡi lơ) vang câu ca ta chào quê hương (ơ) trăm mến ngàn thương Núi Ấn Sông Trà mai này sẽ nở hoa Quảng Ngãi anh hùng sáng ngời trong lòng ta ....ta
Quảng Ngãi Nhớ Thương
Tác giả: Nguyễn Tuấn
Ca sĩ: Hồ Quỳnh Hương
Dẫu cho thời gian phai mờ Thành Cổ và
dẫu cuộc đời còn những buồn vui tim ta vẫn nhớ thương Thiên Ấn Trà Giang
.Nhớ bờ xe nước một thời như mơ một thời như thơ dệt tình uyên ương
thương dòng sông nhỏ đêm con nước lũ trải lũ ven sông ánh trăng vàng rơi
rơi ngoài đầu ngõ và đám bạn bè tuổi thơ đùa trăng.
Quê hương ta mến thương Quảng Ngãi ơi ! Quảng Ngãi ơi ! nhớ mùa cá chuồn nhảy dây ăn trứng thương mẹ vai gầy một nắng hai sương thương dòng Sông Trà ai cắm đò đứng đợi mùa con nước mới trôi qua, trôi qua hững hờ
Thương người Quảng Ngãi quê tôi miền xuôi miền ngược thủy chung một lòng Quảng Ngãi ơi nhớ phố thân quen nhớ dòng Sông Trà thương người chân quê một đời vất vả. Có dòng sông nào không bắt nguồn từ con suối có bài hát nào không bắt đầu từ lời ru của mẹ và mỗi con người ai cũng có một quê hương. Quảng Ngãi ơi ta thương nhớ nào nguôi
Dẫu cho thời gian phai mờ Thành Cổ và dẫu cuộc đời còn những buồn vui tim ta vẫn nhớ thương Thiên Ấn Trà Giang .Nhớ bờ xe nước một thời như mơ một thời như thơ dệt tình uyên ương thương dòng sông nhỏ đêm con nước lũ trải lũ ven sông ánh trăng vàng rơi rơi ngoài đầu ngõ và đám bạn bè tuổi thơ đùa trăng.
Quê hương ta mến thương Quảng Ngãi ơi ! Quảng Ngãi ơi ! nhớ mùa cá chuồn nhảy dây ăn trứng thương mẹ vai gầy một nắng hai sương thương dòng Sông Trà ai cắm đò đứng đợi mùa con nước mới trôi qua, trôi qua hững hờ
Thương người Quảng Ngãi quê tôi miền xuôi miền ngược thủy chung một lòng Quảng Ngãi ơi nhớ phố thân quen nhớ dòng Sông Trà thương người chân quê một đời vất vả. Có dòng sông nào không bắt nguồn từ con suối có bài hát nào không bắt đầu từ lời ru của mẹ và mỗi con người ai cũng có một quê hương. Quảng Ngãi ơi ta thương nhớ nào nguôi, Quảng Ngãi ơi ta thương nhớ nào nguôi.
--------------------//------------------------Quê hương ta mến thương Quảng Ngãi ơi ! Quảng Ngãi ơi ! nhớ mùa cá chuồn nhảy dây ăn trứng thương mẹ vai gầy một nắng hai sương thương dòng Sông Trà ai cắm đò đứng đợi mùa con nước mới trôi qua, trôi qua hững hờ
Thương người Quảng Ngãi quê tôi miền xuôi miền ngược thủy chung một lòng Quảng Ngãi ơi nhớ phố thân quen nhớ dòng Sông Trà thương người chân quê một đời vất vả. Có dòng sông nào không bắt nguồn từ con suối có bài hát nào không bắt đầu từ lời ru của mẹ và mỗi con người ai cũng có một quê hương. Quảng Ngãi ơi ta thương nhớ nào nguôi
Dẫu cho thời gian phai mờ Thành Cổ và dẫu cuộc đời còn những buồn vui tim ta vẫn nhớ thương Thiên Ấn Trà Giang .Nhớ bờ xe nước một thời như mơ một thời như thơ dệt tình uyên ương thương dòng sông nhỏ đêm con nước lũ trải lũ ven sông ánh trăng vàng rơi rơi ngoài đầu ngõ và đám bạn bè tuổi thơ đùa trăng.
Quê hương ta mến thương Quảng Ngãi ơi ! Quảng Ngãi ơi ! nhớ mùa cá chuồn nhảy dây ăn trứng thương mẹ vai gầy một nắng hai sương thương dòng Sông Trà ai cắm đò đứng đợi mùa con nước mới trôi qua, trôi qua hững hờ
Thương người Quảng Ngãi quê tôi miền xuôi miền ngược thủy chung một lòng Quảng Ngãi ơi nhớ phố thân quen nhớ dòng Sông Trà thương người chân quê một đời vất vả. Có dòng sông nào không bắt nguồn từ con suối có bài hát nào không bắt đầu từ lời ru của mẹ và mỗi con người ai cũng có một quê hương. Quảng Ngãi ơi ta thương nhớ nào nguôi, Quảng Ngãi ơi ta thương nhớ nào nguôi.
--------------------//------------------------
Quảng Ngãi Quê Mình
MỪNG HỌP MẶT
(kỷ niệm họp mặt tháng 9/2011)
(kỷ niệm họp mặt tháng 9/2011)
Hoan hỷ mời nhau chén rựu đầy
Mừng cho buổi họp mặt hôm nay
Xa xôi dù mấy cũng tìm đến
Cách trở cỡ nào, gọi – có ngay
Chúc nhau sức khỏe là trên hết
Tin tức quê mình anh có hay?!
Vì bạn và tôi – người Tân Diêm
Trong cuộc mưu sinh phải kiếm tìm
Quyết tìm cho được điều mơ ước
Sung túc quê mình khắp đó đây!
Trần Trọng Nghĩa
Một đời cà, muối, tương, dưa
Trần Trọng Nghĩa
-----------------------------//---------------------------------------
MẸ CHA
(kính tặng ba má quê nhà – Tân Diêm)
Một đời cà, muối, tương, dưa
Một đời cày, cuốc, rổ, cưa, trang, liềm
Vẫn luôn vững một niềm tin
Cho con cái chữ - con mình sướng thân
Hè qua, đông lại bao lần
Tóc giờ đã bạc ba phần có hơn
Tưởng là nhẹ gánh áo cơm
Ai hay vẫn phải gói cơm – phát rừng
Tuổi già chân chậm tay run
Trời đà tối mịt, thân còn non cao
Lỡ chân sa xuống hố nào
Lỡ cơn giông tố - trách sao vô tình
Biết đời là kiếp phù sinh
Thương trong mộng mị, giật mình - xót xa!
Mấy lời con gửi Mẹ Cha
Chiều nay có đứa con xa – khóc thầm!
----------------------------------------------------------------------------------------
Kết tinh muối mặn, kết tình quê hương
Con em sinh sống xa phương
Hãy tìm đến Hội đồng hương kết tình!
Ngô Anh Đào
Nơi hạt muối hóa thân từ biển mặn
Trưa Sa Huỳnh mênh mang màu nắng
Nồng nàn hạt muối em trao
Có lẽ nghìn xưa
Và cả đến nghìn sau
Muối không mặn mòi bằng những năm kháng chiến
Mỗi hạt lên rừng nhiều khi thấm máu
Những cô gái dân công vĩnh viễn không về
Hạt muối thêm một lần mặn mối tình quê
Em chiều nay gánh muối về đâu
Gánh cả chói chang một trời lửa hạ
Trong hạt muối kết tinh từ biển cả
Có giọt mồ hôi em thơm ngát tuổi trăng tròn
Chợt thèm lát gừng cay trong vị muối
Muối Sa Huỳnh mặn lắm…đừng quên.
Trần Cao Duyên
Hoan hô đồng muối Tân Diêm
Kết tinh muối mặn, kết tình quê hương
Con em sinh sống xa phương
Hãy tìm đến Hội đồng hương kết tình!
Ngô Anh Đào
-------------------------------------------
Hạt muối Sa Huỳnh
Những ô vuông lung linh hắt nắng lên trờiNơi hạt muối hóa thân từ biển mặn
Trưa Sa Huỳnh mênh mang màu nắng
Nồng nàn hạt muối em trao
Có lẽ nghìn xưa
Và cả đến nghìn sau
Muối không mặn mòi bằng những năm kháng chiến
Mỗi hạt lên rừng nhiều khi thấm máu
Những cô gái dân công vĩnh viễn không về
Hạt muối thêm một lần mặn mối tình quê
Em chiều nay gánh muối về đâu
Gánh cả chói chang một trời lửa hạ
Trong hạt muối kết tinh từ biển cả
Có giọt mồ hôi em thơm ngát tuổi trăng tròn
Chợt thèm lát gừng cay trong vị muối
Muối Sa Huỳnh mặn lắm…đừng quên.
Trần Cao Duyên
-------------------------------------------
HẠT MUỐI Em hạt muối như lấp đầy biển mặn
Em dung nhan sáng chói ánh mặt trời
Ngày chưa vui nhưng hoàng hôn tắt nắng
Sầu biển đông tát cạn dưới chân người
Em hạt muối như ân tình biển lớn
Vui bên đời nồng ấm những bàn tay
Người đắp đất chia bờ khai mạch sống
Em luân lưu theo dòng chảy vơi đầy
Em lóng lánh phơi mình reo nắng hạ
Gió xôn xao hồn ấm lạnh môi cười
Thân thiết lắm với men tình chua ngọt
Những đắng cay hương vị của cuộc đời
Thân bé nhỏ dập vùi cơn bão lớn
Lòng bao dung như tình nghĩa đại dương
Biển chiếm mất em sầu đau hạt muối
Niềm cô đơn dằn vặt một vết thương
Thôi mưa gió đừng tan dòng lệ ướt
Trôi về đâu cho đất lạnh bình yên
Thân hạt muối đã lìa hồn phiêu bạt
Nhớ biển xanh mất dấu thuở sơ nguyên
Phan Quang
-------------------------------------------
Muối nửa hạt một bài thơ Hạt muối cắn đôi
Mặn cho đời thêm ngọt
Bỏ biển lên đồng trắng bạc
Muối trắng một ngày hè say
Nửa hạt muối trong bàn tay
Tan dần, rin rít
Những cấu kết khắng khít
Âm thầm trở lại thuở khai sinh
Sức sống thình lình
Trổi dậy sau những ngày quên lãng
Hạt muối thành hình sau ba tháng
Ðổi đời một khoảnh khắc tàn phai
Hạt muối chia hai
Nước mắt mẹ mặn màu của muối
Nước mắt hiền từ, cứu rỗi
Tội lỗi không viết thành lời
Những hạt muối rời
Làm dịu thịt da phù thủng
Muối trắng ửng
Chấp chới đời hoang vu\...
Hạt muối thiên thu
Nhẹ như câu chuyện cổ tích
Nặng như núi rừng mờ mịt
Than rễ tranh không thế được đôi phần
Mẹ nửa đêm nhọc nhằn
Nhớ biển lòng buồn thương rưng rức
Thèm muối miệng nuốt nước bọt đau nhức
Ðường về xuôi ngút ngàn
Hạt muối, thỏi vàng
Ðêm ma hời khóc gọi
Ảo tưởng, sự thật, vong linh, trăn trối
Những điêu tàn
Sóng biển nơi nào ầm vang?
Oan khiên từ đâu nhốn nháo\?
Mưa bão
Xua tan ngày kết tụ
Tiếng chim nhớn nhác xé màn đêm
Nửa hạt muối cho em
Mặn mà trong nụ hôn thần thoại
Ngọt ngào em lỡ dại
Thịt da rin rín mùi biển mặn thiên nguyên
Giọt nước mắt thương nửa đời trinh nguyên
Thấm vào đất ngày mai trở về biển cả
Này em, và rồi tất cả
Cũng sẽ là hư không
Nửa hạt muối nuôi con
Da ửng, má hồng, gương mặt láng
Một đời bố tứ tán
Theo tuần hoàn bố vẫn lại làm cha
Theo tuần hoàn con sẽ được làm cha
Như nước thành mây thành nước
Dầu đôi lần lạc bước
Nước trở về biển cả năm xưa
Biển lên đồng thành muối một trưa
In dấu chân ông nội
Nửa hạt muối ngày trẩy hội
Hương khói, xóm làng, mồ mả, gia tiên
Muối mặn, mặn mà sự đoàn viên
Bát nước chè, bài ca cũ
Da thịt nhúm nhen, lam lũ
Biển về nguồn quên hết thương đau
Chén nước mắm trao nhau
Nụ cười trao nhau tình thương nguyên thủy
Hạt muối điểm tô đời hương vị
Trưa lá xào xạc bay
Nửa hạt muối trao tay
Người trao người dây chuyền thế hệ
Tâm linh trao tâm linh một trang kinh kệ
Tình thương trao tình thương sưởi ấm ngàn sau
Biển rì rầm tiếng sóng nhiệm mầu
Nước lên đồng trắng bạc
Muối hằng hà những hạt
Này em, hãy hát một bài ca...
----------------------------//-------------------------
Quê Hương
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
"Ai bảo chăn trâu là khổ''
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
Những ngày trốn học
Đuổi bướm cầu ao
Mẹ bắt được...
Chưa đánh roi nào đã khóc!
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích...
Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ, tôi đi
Cô bé nhà bên (có ai ngờ!)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi!)
Giữa cuộc hành quân không nói được một lời
Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi...
Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
Lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
Chuyện chồng con (khó nói lắm anh ơi!)
Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi
Em để yên trong tay tôi nóng bỏng...
Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Giặc bắn em rồi, quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích, em ơi!
Đau xé lòng anh, chết nửa con người!
Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn, roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.
Giang Nam
-------------------------//--------------------------
SAO EM KHÔNG ĐỨNG DẬY
Đứng dậy đi em, đứng dậy đi em
Kìa con Kên Kên đang chờ em đó !
Giữa Châu Phi hoặc, em hoặc là nó
Hay cùng làm biểu tượng Thế gian xem
Hỡi em bé sao em không đứng dậy
Cùng nô đùa với lứa tuổi hồn nhiên
Không quần áo thân hình như que sậy
Mà cuối đầu sát đất nói chuyện riêng
Ta biết rồi em muốn làm đạm tố
Hiến thân thành mầu mỡ đất Châu Phi
Cho lớp trẻ sau này thôi đói khổ
Thay cho em hãy đứng dậy mà đi !
Xứ Châu phi kim cương màu lấp lánh
Màu sắc này không đủ chiếu đến em
Vì phân cực của lòng tham quá mạnh
Hút hết rồi để thân xác hom hem
Ỗi! Ngàn lần nhìn em hoài không chán
Tấm thân em là biểu tượng của trần ai
Của dị biệt, của tham tàn, bất mãn
Của nhân từ, của công lý , thiên tai
Của tham lam đội cây dù Bác ái
Của bạo quyền mặc chiếc áo Như lai
Hỡi những người tự cho mình quyền lực
Làm phép gì em bé đứng dây ngay ?
Hỡi Kên Kên đang đợi gì đấy nhỉ ?
Mi đang chờ một yến tiệc cao sang
Hay mi muốn làm chứng nhân thế kỷ
Chở em bé này bay khắp thế gian !
Ngô Anh Đào (st)
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
"Ai bảo chăn trâu là khổ''
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
Những ngày trốn học
Đuổi bướm cầu ao
Mẹ bắt được...
Chưa đánh roi nào đã khóc!
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích...
Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ, tôi đi
Cô bé nhà bên (có ai ngờ!)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi!)
Giữa cuộc hành quân không nói được một lời
Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi...
Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
Lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
Chuyện chồng con (khó nói lắm anh ơi!)
Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi
Em để yên trong tay tôi nóng bỏng...
Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Giặc bắn em rồi, quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích, em ơi!
Đau xé lòng anh, chết nửa con người!
Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn, roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.
Giang Nam
-------------------------//--------------------------
SAO EM KHÔNG ĐỨNG DẬY
Đứng dậy đi em, đứng dậy đi em
Kìa con Kên Kên đang chờ em đó !
Giữa Châu Phi hoặc, em hoặc là nó
Hay cùng làm biểu tượng Thế gian xem
Hỡi em bé sao em không đứng dậy
Cùng nô đùa với lứa tuổi hồn nhiên
Không quần áo thân hình như que sậy
Mà cuối đầu sát đất nói chuyện riêng
Ta biết rồi em muốn làm đạm tố
Hiến thân thành mầu mỡ đất Châu Phi
Cho lớp trẻ sau này thôi đói khổ
Thay cho em hãy đứng dậy mà đi !
Xứ Châu phi kim cương màu lấp lánh
Màu sắc này không đủ chiếu đến em
Vì phân cực của lòng tham quá mạnh
Hút hết rồi để thân xác hom hem
Ỗi! Ngàn lần nhìn em hoài không chán
Tấm thân em là biểu tượng của trần ai
Của dị biệt, của tham tàn, bất mãn
Của nhân từ, của công lý , thiên tai
Của tham lam đội cây dù Bác ái
Của bạo quyền mặc chiếc áo Như lai
Hỡi những người tự cho mình quyền lực
Làm phép gì em bé đứng dây ngay ?
Hỡi Kên Kên đang đợi gì đấy nhỉ ?
Mi đang chờ một yến tiệc cao sang
Hay mi muốn làm chứng nhân thế kỷ
Chở em bé này bay khắp thế gian !
Ngô Anh Đào (st)
tho hay lam nhung con thieu bai tho cua bac nghia [la gian ba do]
Trả lờiXóaBài "Lá Giang bà Đỏ" của chú Nghĩa anh đã liên hệ về nhưng chú nói bỏ lâu không nhớ hết. Vì vậy cần có thời gian để chú ghi ra và gửi cho Hội sau.
Trả lờiXóaNgô Anh Đào
THƠ TÌNH THỜI XĂNG TĂNG GIÁ!
Trả lờiXóaTôi lại đạp xe đèo em đến lớp
Xích lô đi về trong lễ đón dâu
Chị tôi chạy bộ ra siêu thị mua rau
Và anh Công an nghỉ hưu vì không ai vượt đèn đỏ.
Mũ bảo hiểm bỗng nhiên vứt xó
Chó chạy tung tăng trên phố với ông già
Mẹ tôi rồ xe đạp điện ra ga
Cu hàng xóm trượt patanh đi mua rượu.
Ôi cuộc sống thời tiết kiệm nhiên liệu
Mới bình dị và thơ mộng biết bao nhiêu!...
(st)
Gửi anh chị em vài bài thơ đọc chơi lúc rảnh rỗi.
Trả lờiXóa1. ĐÔI DÉP
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh viết về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
Có yêu nhau đầu mà chẳng dời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu một ngày một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít bước song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở mỗi bên trái - phải
Như tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bởi một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia!
2. SƯ TỬ HÀ ĐÔNG
Gặp một bữa anh đã sừng một bữa,
Gặp hai hôm thành rầu rĩ cả tâm hồn,
Bao ngày rồi ăn uống chẳng còn ngon,
Và đôi mắt ngất ngây toàn thẹo tím!
Em chưa hét đã nghe lừng khắp xóm,
Em chưa gầm mà đã động rừng xanh.
Tuy đã dăm lần toan tính làm hòa,
Lòng run sợ, anh làm sao dám nói!
Em chợt đánh, chợt thôi anh vẫn biết,
Trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâu!
Nhưng đôi khi còn hăm dọa vặt râu,
Để anh lạy, tay chân còn bủn rủn.
Để anh quạu! Mặt anh nhìn lấm lét,
Giận điên lên, muốn nói chẳng nên lời.
Em đi rồi, khoái trá chạy trên môi,
Những ngày tháng trên vai buồn hết nặng.
Em ở đâu, bên này hay bên đó,
Hỡi người em sinh quán ở Hà Đông,
Anh vẫn run vì khiếp hãi vô cùng,
Gởi tặng em bài thơ tình sẹo chém...
3. HÌNH NHƯ
Người ta thường hay nói hình như
Bởi chỉ nắm trong tay những điều không chắc chắn
Nhưng đôi khi biết nó là chắc chắn
Họ vẫn cứ hoài thích nói hình như
Và hình như... em bất lực trước ngôn từ
Nên không thể nói với anh những điều sâu kín nhất
Nhưng lẽ nào trên đời lại có hình như sự thật
Để không bao giờ chắc chắn được thứ tha!
Người ta vẫn thường hay nói hình như là...
Để tự an ủi mình hay để làm yên lòng người đối diện
Anh và em ai là thuyền, ai là bến?
Hay suốt đời cũng chỉ biết hình như
Người ta vẫn cứ thích lẫn lộn giữa thực và hư
Bởi sự thật phũ phàng hơn ta nghĩ
Nên cứ để bản năng và lý trí
Đi chung đường không biết sẽ về đâu
Người ta nghĩ rằng khi yêu nhau
Sẽ thôi không còn hình như nữa
Rằng thế giới này chỉ còn mình hai đứa
Rồi ngang nhiên dám chắc chắn đủ điều
Bởi chữ yêu luôn gắn với chữ liều
Nên hình như mới trở thành chắc chắn
Chuyện chúng mình nên nói hay im lặng
Để không nhầm chắc chắn với hình như ...
Trần Văn Phát
(Tổng hợp).